Ngài đã mang lấy những đau khổ của chúng ta

Thứ Bảy Tuấn XII Mùa Thường Niên

Các Thánh Tử Đạo tiên khởi của giáo đoàn Rôma

Ac 2,2.10-14.18-19
Mt 8,5-17

Lời Chúa

5 Khi Đức Giê-su vào thành Ca-phác-na-um, có một viên đại đội trưởng đến gặp Người và nài xin:6 “Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm.”7 Người nói: “Chính tôi sẽ đến chữa nó.” Viên đại đội trưởng đáp:8 “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.9 Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: “Đi! “, là nó đi, bảo người kia: “Đến! “, là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi: “Làm cái này! “, là nó làm.”10 Nghe vậy, Đức Giê-su ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: “Tôi bảo thật các ông: tôi không thấy một người Ít-ra-en nào có lòng tin như thế.11 Tôi nói cho các ông hay: Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp trong Nước Trời.12 Nhưng con cái Nước Trời thì sẽ bị quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng.”13 Rồi Đức Giê-su nói với viên đại đội trưởng rằng: “Ông cứ về đi! Ông tin thế nào thì được như vậy! ” Và ngay giờ đó, người đầy tớ được khỏi bệnh.

14 Đức Giê-su đến nhà ông Phê-rô, thấy bà mẹ vợ ông đang nằm liệt và lên cơn sốt.15 Người đụng vào tay bà, cơn sốt dứt ngay và bà chỗi dậy phục vụ Người.

16 Chiều đến, người ta đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giê-su. Người nói một lời là trừ được các thần dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau,17 để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a: Người đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta.

Lời Chúa trong giờ kinh gia đình

Nguồn: tgpsaigon.net – Thu âm: Anh Tuấn

Ngài đã mang lấy những đau khổ của chúng ta

Vào thời tôi trở lại đạo, ngay trước lúc đó, và thậm chí lâu sau đó, tôi vẫn nghĩ rằng sống đời tu trì là từ bỏ mọi sự thuộc về thế gian để chỉ sống bằng cách suy tưởng đến những chuyện trên trời. Nhưng dần dần, tôi đã học được và hiểu rằng trong thế giới này chúng ta được đòi hỏi phải làm điều rất khác, và thậm chí trong cuộc đời chiêm niệm đỉnh cao, mối dây liên lạc với thế giới không nên bị cắt đứt.

Tôi còn tin rằng, càng được lôi kéo đến cùng Chúa, thì càng phải “ra khỏi chính mình”, nghĩa là dâng mình cho thế gian, để mang cho thế gian sự sống của Chúa. Việc duy nhất cần làm, đó là tìm ra một góc nhỏ yên bình để có thể gặp Chúa thường xuyên, như thể không có gì khác tồn tại, và làm điều đó mỗi ngày: đối với tôi, thời điểm thuận lợi nhất cho việc ấy là vào lúc sáng sớm, trước khi bắt đầu công việc.

Tôi còn tin rằng đó là lúc chúng ta nhận được sứ mệnh đặc biệt của mình cho ngày mới, mà không phải do chính mình chọn lựa; và như vậy, cuối cùng chúng ta đạt đến chỗ xem mình không khác chi một dụng cụ, một cái gì mà không phải chính chúng ta đang sử dụng, nhưng là Chúa đang sử dụng trong chúng ta.

Edith Stein
La puissance de la croix (Nouvelle Cité) 

Nguồn CALENDRIER SAINT-PAUL 2018
Chuyển ngữ: Phaolô Nguyễn Anh Võ CVK67

Leave a comment

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Bài trước Bài sau