Thứ Hai, 31.08.2020
Yêu Thương Tha Nhân Như Chính Mình
Thứ Hai Trong Tuần XXII Mùa Thường Niên
1Cr 2,1-5 • Tv 118,97.99.100.101.102 • Lc 4,16-30
Lời Chúa
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu trở về Nadarét, nơi Người sinh trưởng, và theo thói quen của Người, thì ngày Sabbat, Người vào hội đường. Người đứng dậy để đọc sách. Người ta trao cho Người sách tiên tri Isaia. Mở sách ra, Người gặp ngay đoạn chép rằng: “Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Ngài xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó, thuyên chữa những tâm hồn sám hối, loan truyền sự giải thoát cho kẻ bị giam cầm, cho người mù được trông thấy, trả tự do cho những kẻ bị áp bức, công bố năm hồng ân và ngày khen thưởng”.
Người gấp sách lại, trao cho thừa tác viên, và ngồi xuống. Mọi người trong hội đường đều chăm chú nhìn Người. Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe”. Mọi người đều làm chứng cho Người và thán phục Người về những lời từ miệng Người thốt ra, và họ nói: “Người này không phải là con ông Giuse sao?”
Và Người nói với họ: “Hẳn các ngươi sắp nói cho Ta nghe câu ngạn ngữ này: “Hỡi thầy thuốc, hãy chữa lấy chính mình”; “điều chúng tôi nghe xảy ra ở Capharnaum, ông hãy làm như vậy tại quê hương ông”. Người nói tiếp: “Ta bảo thật các ngươi, không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương mình. Ta bảo thật các ngươi, đã có nhiều bà goá trong Israel thời Êlia, khi trời bị đóng lại trong ba năm sáu tháng, khi nạn đói lớn xảy ra khắp trong xứ; dầu vậy, Êlia không được sai đến cùng một người nào trong các bà đó, nhưng được sai đến bà goá tại Sarepta thuộc xứ Siđon. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Êlisêô, thế mà không người nào trong họ được lành sạch cả, ngoại trừ Naaman, người Syria”.
Khi nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy căm phẫn, họ chỗi dậy và trục xuất Người ra khỏi thành. Họ dẫn Người lên triền núi, nơi xây cất thành trì của họ, để xô Người xuống vực thẳm. Nhưng Người rẽ qua giữa họ mà đi.
Nghe suy niệm Lời Chúa
Nguồn: chanlyviet.net – Đài Chân Lý Á Châu
Sống Lời Chúa:
“Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Ngài xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó, thuyên chữa những tâm hồn sám hối, loan truyền sự giải thoát cho kẻ bị giam cầm, cho người mù được trông thấy, trả tự do cho những kẻ bị áp bức, công bố năm hồng ân và ngày khen thưởng”. (Lc 4,18).
Yêu Thương Tha Nhân Như Chính Mình
Khi quanh tôi có nhiều tai ương, bệnh tật, riêng tôi vẫn bình an, tôi liền cảm tạ Chúa với lòng hớn hở vui mừng được Chúa chở che. Ngoài ra, tôi chẳng cố công làm gì để giúp đỡ ai hay cải thiện tình trạng khó khăn đó. Nhưng nếu như anh em bằng hữu của tôi, ai đó giỏi giang, xinh đẹp hay được ân lộc may lành thì tôi lại khó chịu, ghen tức với họ. Những lời khen của tôi dành cho người khác hầu như giả dối. Tôi không muốn nhìn nhận họ hơn mình, nhưng thầm ước mình được như họ. Tôi không trân trọng người khác và cũng chẳng mong điều tốt lành cho họ như những lời khen như những lời khen chót lưỡi đầu môi của tôi. Khi tất cả dân Do Thái đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp của Chúa Giêsu, Người đã không bị những lời khen đó dẫn dụ và mê hoặc. Ngược lại, Người vạch trần lòng dạ thấp hèn ti tiện của những kẻ tán dương. Người muốn họ cũng như muốn mọi người chúng ta hãy yêu thương, tôn trọng nhau và thật lòng mong ước những điều tốt đẹp nhất cho nhau.
Lm. Phêrô Nguyễn Đức Thắng
Lạy Chúa, xin biến đổi lòng trí chúng con để chúng con luôn muốn và làm những điều tốt đẹp cho thế giới.
Quyết tâm: Sẵn sàng giúp đỡ những người đang cần đến sự giúp đỡ của mình.
Nguồn: Sống Lời Chúa – Bayard Việt Nam