Chính tình thương của một Thiên Chúa làm người đã biến cuộc bể dâu của mỗi người hiện hữu trên mặt đất này mang một ý nghĩa đích thực. Chứ không phải là bị vất ra đó, lớn lên đó, giẫy giụa trong “bể khổ trầm luân”
Khúc sáo ân tình
-
Điệu nhạc Jazz với món cà bát
Kho Trời thì lồng lộng đã mở ra sẵn sàng cho cuộc nhân sinh. Vậy mà mình thì chỉ mải mê đầu tắt mặt tối, đánh mất luôn cả vẻ đẹp cuộc đời.
-
CÔ BẮC KỲ NHO NHỎ
Muốn được thanh thoát, mình cần dành giây phút thảnh thơi, ngồi tĩnh lặng, nhận diện một “tội gốc chưa tan” vốn điều khiển sai bảo mình từ bấy lâu nay, khiến mình cứ phải tự hành hạ và làm khổ nhiều người. Và mình điểm ba hồi trong tâm tưởng cho lòng mình trống ra…
-
NHẬN QUÀ BONUS
Ân sủng Người ban thì vô biên vô tận. Để lãnh nhận tôi chỉ có hai bàn tay nhỏ bé vô cùng. Ngày ngày lớp lớp qua đi Người vẫn không ngừng đổ rót. Song hồn tôi vẫn trống và tay tôi thì hãy còn vơi. – Rabindranath Tagore