Chúa Nhật, 13.12.2020
Chuẩn Bị Kỷ Đón Niềm Vui
Chúa Nhật Tuần III Mùa Vọng
Lời Chúa
Is 61,1-2a.10-11 • Lc 1,46-48.49-50.53-54 • 1 Tx 5,16-24 • Ga 1,6-8.19-28
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan
Có người đã được Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đến như chứng nhân để làm chứng về sự sáng, hầu mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải là sự sáng, nhưng ông chỉ làm chứng về sự sáng. Và đây là chứng của Gioan, khi những người Do-thái từ Giêrusalem sai các vị tư tế và các thầy Lêvi đến hỏi ông: “Ông là ai?” Ông liền tuyên xưng, ông không chối, ông tuyên xưng rằng: “Tôi không phải là Ðấng Kitô”. Họ liền hỏi: “Thế là gì? Ông có phải là Elia chăng?” Gioan trả lời: “Tôi không phải là Elia”. – “Hay ông là một đấng tiên tri?” Gioan đáp: “Không phải”.
Họ liền bảo: “Vậy ông là ai, để chúng tôi trả lời cho những người sai chúng tôi. Ông tự xưng là ai?” Gioan đáp: “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi, như tiên tri Isaia đã loan báo”.
Và có những người thuộc nhóm biệt phái cũng được sai đến. Họ hỏi Gioan rằng: “Nếu ông không phải là Ðức Kitô, cũng không phải là Elia hay một tiên tri, vậy tại sao ông làm phép rửa?” Gioan trả lời: “Tôi làm phép rửa trong nước; nhưng giữa các ngươi, có Ðấng mà các ngươi không biết. Ðấng ấy sẽ đến sau tôi, nhưng chính Ðấng ấy đã có trước tôi và tôi không xứng đáng cởi dây giày cho Người”. Việc này xảy ra tại Bêtania, bên kia sống Giođan, nơi Gioan làm phép rửa.
Sống Lời Chúa:
Chuẩn Bị Kỷ Đón Niềm Vui
Chúa Nhật hôm nay tràn ngập niềm vui của hy vọng, được diễn tả qua Lễ phục màu hồng trong phụng vụ. Lời tuyên xưng “Tôi hớn hở vui mừng trong Chúa” nơi bài đọc 1 trích sách ngôn sứ Isaia diễn tả hai niềm vui. Trước hết, đó là niềm vui vì Chúa đã không quên phận hèn của tôi, khi sai người đến “đem Tin Mừng cho người nghèo khó, băng bó những tâm hồn đau thương, báo tin ân xá cho những kẻ bị lưu đày, phóng thích cho những tù nhân, công bố năm hồng ân của Thiên Chúa”. Kế đến, đó là niềm vui vì tôi đã hưởng hoa trái cứu độ, vì “Người đã mặc cho tôi áo phần rỗi, và choàng áo công chính cho tôi” và làm trổ sinh cho tôi hoa trái công chính như “đất đâm chồi, như vườn nẩy lộc”. Đứng trước niềm vui này, bài đọc 2 nhắc chúng ta rằng đó không chỉ là cảm xúc nhất thời, nhưng là hệ quả của một nỗ lực sống kiên trì trong kinh nguyện với tâm tình cầu xin và cảm tạ tri ân. Muốn đón nhận niềm vui đó, cần thay đổi cuộc sống bằng cách biết “nghiệm xét mọi sự, điều gì tốt hãy giữ lại. Hãy tránh xa sự dữ dưới mọi hình thức” để có thái độ sống đúng mực. Với tinh thần này, bài Tin Mừng nhấn mạnh rằng ông Gioan đã đến để “sửa cho ngay đường Chúa đi” và làm “Phép Rửa trong nước” để chuẩn bị đón Chúa đến. Dọn đường là biểu tượng, Phép Rửa là dấu bên ngoài để ám chỉ việc chuẩn bị bên trong bằng sự biến đổi nội tâm, thánh con người mới.
Phần ông Gioan, ông không đề cao mình khi được người ta tôn vinh mà sống sứ mạng làm chứng để cho Chúa nổi bật lên. Ước mong từng suy nghĩ, lời nói, hành động của mỗi Kitô hữu là một lời chứng về niềm hy vọng và niềm vui đón mừng Chúa Cứu Thế sẽ đến. Chúa sẽ vào đời. Do đó, nỗ lực biết an vui với cuộc sống hiện tại, góp phần đẩy giả dối và biết không ngừng chia sẻ cho anh chị em nghèo khó sẽ là cách chúng ta tỏ cho thế giới thấy rằng chúng ta có niềm vui và hy vọng từ “Đấng đang ở giữa họ mà họ không biết”.
Lạy Chúa, xin cho con ý thức rằng việc chuẩn bị Lễ Giáng Sinh bằng những hình thức bên ngoài như hang đá nguy nga, cây thông cao vút, thấp đèn sao lộng lẫy, hoạt cảnh công phu… là cần thiết, nhưng quan trọng hơn vẫn là việc chuẩn bị tâm hồn.
Lm. Giuse Ngô Ngọc Khanh, O.F.M
Nguồn: Sống Lời Chúa – Bayard Việt Nam