Âm Mưu Mới
Chuyện kể rằng, tận dụng sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật, đặc biệt là internet, Lucifer triệu tập các tướng lãnh ma quỉ để tìm âm mưu mới bày kế ám hại con người. Sau khi nghe phân tích tình hình thế giới, ôn lại những phương cách mà chúng thường dùng để đánh gục con người, Lucifer treo giải thưởng cho âm mưu mới trong việc ám hại con người.
* * *
Tôi có ý kiến, chú quỉ cầm đầu bộ “đam mê” lên tiếng. Chúng ta nên tận dụng internet để tiếp tục cám dỗ đam mê xác thịt của con người. Đánh vào giới nào cũng chết cả vì ai ai cũng có internet. Tiếp đến, chú quỉ cầm đầu bộ “lòng tham” lên tiếng. Thời buổi thông tin toàn cầu ai cũng muốn kinh doanh và kiếm tiền để tìm sự an toàn cho tương lai; trân thủ, chúng ta nên cám dỗ con người về tiền bạc, chiến tranh. Cứ gieo rắc sự an nguy, cứ gieo rắc sự hưởng thụ thì làm cho người dân ham kiếm tiền, còn giới chính trị ham đánh nhau. Như thế thế giới này sẽ loạn lên trong hận thù và ghen ghét.
Hội đồng tướng lãnh quỉ đang đăm chiêu suy nghĩ nhìn Lucifer quyết định, bỗng từ dưới cuối phòng xuất hiện một chú quỉ già, hắn đứng lên góp ý. “Thưa quí vị, cám dỗ về nhục dục thì chúng ta đã dùng từ lâu, nó hiệu quả, nhưng nó cũng giới hạn. Cám dỗ về tiền bạc, quyền lực cũng là phương sách cũ, có gì mới đâu; mà thực ra ý kiến của hai chú cũng chẳng ăn nhập gì với chủ ý của thủ lãnh Lucifer. Chúng ta nhớ là con người đang sống trong thời đại internet, cái gì cũng nhanh, tốc độ, nhắy mắt. Vậy chúng ta hãy tận dụng sự phát triển tối ưu này để cám dỗ con người. “Nhưng bằng phương cách nào?” hội đồng nhìn quỉ già sốt sắng hỏi. Chú chậm rãi thưa, “Thiên Chúa là Đấng rất kiên nhẫn. Quí vị coi, Ngài đã rất kiên nhẫn trong việc thực thi chương trình cứu độ. Từ cái vụ tụi mình đánh gục được Adam và Eva, Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn để từ từ cứu độ con người qua Đức Kitô; và đến bây giờ Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn để chờ đợi con người, và kiên nhẫn yêu thương con người. Cái hay là Ngài không ép con người, mà chỉ kiên nhẫn, tôn trọng và chờ đợi họ thực tâm trở về. Vì thế, tôi nghĩ, chúng ta cám dỗ con người đi ngược lại với sự kiên nhẫn của Thiên Chúa là hiệu quả nhất. Vậy hãy dùng internet, dùng đời sống hiện đại, dùng xe cộ cao tốc, dùng mọi phương tiện mà do con người sáng chế trong thời đại kỹ thuật số để đánh gục chúng, tức là làm cho con người mất khả năng kiên nhẫn.”
Như thế cám dỗ cho con người sống trong vội vàng, cho người phải chạy đua với thời gian, cho con người luôn lao mình phía trước cho kịp với “cái click chuột” chẳng phải hiệu quả hay sao?
Nói tới đây, hội dồng xem chừng vẫn chưa thông suốt nên đồng thanh lên tiếng. “Nhưng mà kiên nhẫn thì có liên hệ gì tới phần rỗi của chúng?” “Ha, ha, ha.” Khỉ già cười vang, “Mấy chú nghĩ coi, chỉ cần một cái click chuột thì con người có bất cứ mọi hàng hóa chúng muốn; chỉ cần ngồi lên xe cao tốc, chúng sẽ đi đến ngay nơi mà chúng muốn; chỉ cần ăn vội cái hamburger là chúng đã ăn xong một bữa ăn…như thế cám dỗ cho con người sống trong vội vàng, cho con người phải chạy đua với thời gian, cho con người luôn lao mình phía trước cho kịp với “cái click chuột” chẳng phải hiệu quả hay sao?” Khỉ già tiếp, “Càng chạy đua với thời gian, con người quên đi quy luật tự nhiên của Thiên Chúa tiền định, càng quên đi khả năng lắng nghe chính mình, và càng không bận tâm đến những người xung quanh. Khi không chấp nhận sống theo tiến trình của quy luật tự nhiên, con người bước ra khỏi sự tiền định bao bộc của Thiên Chúa; khi không lắng nghe chính mình, con người không biết mình đang đi về đâu; khi không đồng hành với người thân và đồng loại, con người hành trình một mình trong cô đơn. Như thế, họ trở nên miếng mồi ngon cho chúng ta.” Nghe tới đây, hội đồng quỉ tỏ vẻ thán phục. “Quỉ già nói đúng, kế hoạch này xem rất đúng với đời sống hiện đại.” Quỉ già tiếp, “Cám dỗ cho con người cảm thấy cái gì họ cũng cần phải có ngay, đi tới ngay, ăn ngay, lập gia đình ngay, ly dị ngay, lành bệnh ngay,… tức là để họ luôn luôn cảm thấy là mình phải làm cái gì đó cho xong; xong hết cái này rồi phải xong cái khác; và như thế họ không bao giờ biết là mình sống để làm gì, làm việc để làm gì, và thậm chí ăn để làm gì. Bị sập bẩy này, con người mất phương hướng, và mất kiên nhẫn khi cứ van xin Thiên Chúa phải cứu mình thật nhanh như một cái ‘click chuột.’ Khi sập bẩy này, chúng không đủ kiên nhẫn với Thiên Chúa, không kiên nhẫn với quy luật tư nhiên, và không kiên nhẫn với chính mình và người khác. Như thế, chúng vội vàng tìm sự đáp ứng bằng những cái “click chuột” mà chúng ta dụ dỗ chúng. Chúng chết chắc! Nhờ sáng kiến này, quỉ già được trao giải nhất.
* * *
Khi không chấp nhận sống theo tiến trình của quy luật tự nhiên, con người bước ra khỏi sự tiền định bao bộc của Thiên Chúa; khi không lắng nghe chính mình, con người không biết mình đang đi về đâu; khi không đồng hành với người thân và đồng loại, con người hành trình một mình trong cô đơn.
Bạn thân mến, qua chín đề tài về Kiên nhẫn – Kiên cường của mục Sống Sao Cho Đẹp mà chúng ta đã chia sẻ, trong bài cuối này, câu chuyện tưởng tượng trên nói lên điều gì trong đời sống của con người hiện đại?
Con người hôm nay thích “doing” (làm), mà không ý thức “being” (là). Cứ vội vàng, và vội vàng như cái máy mà không biết mình đi đâu. Chạy xe thật nhanh, bấm còi inh ỏi, thế nhưng khi đến đèn đỏ cũng dừng lại như bao xe khác có phải không? Chen lấn xếp hàng, vội vàng tìm chỗ nhất, nhưng cũng chia sẻ một cuốn phim, cùng ăn một cái bánh, phải không bạn? Vội vàng chạy đua với thời gian, làm hết việc này đến việc khác, tham gia “sinh hoạt” này đến sinh hoạt khác, mà không biết mình làm để làm gì, cho ai, với mục đích tối hậu là gì, thì liệu có ổn không? Dù bạn chạy nhanh hay chậm, làm nhiều hay ít nhưng kết điểm đến của tất cả chúng ta cũng chỉ là nấm mồ bình lặng, âm thầm ngàn thu. Như thế, vấn đề là bạn sống cho ai, mục đích gì, và về đâu, chứ không phải bao nhiêu việc đã giúp danh bạn nỗi lên trong cuộc đời này!
Chúng ta hãy cầu chúc nhau học biết kiên nhẫn để nên trọn vẹn “Là” chính mình trước khi “Làm” cho người khác.
Br. Huynhquảng