Đức tin của tôi ở đâu?

Người nữ tu Albania Anjezë Gonxhe Bojaxhiu (1910 – 1997), cũng được gọi với tên quen thuộc là Mẹ Terêsa Calculta, dù với một dáng vóc bé nhỏ tầm thường, nhưng Mẹ đã trở nên mẫu gương đức tin cho thời đại chúng ta – một hành trình đức tin trong bóng đêm tưởng chừng như cô đơn lạc lõng, nhưng lại chiếu sáng cho nhiều người trên thế giới.

Mẹ Terêsa bắt đầu yêu thích đời sống tận hiến từ năm 12 tuổi. Sáu năm sau, vào năm 1928, Mẹ Terêsa trở thành nữ tu của dòng Đức Mẹ Loretta và bắt đầu hành trình truyền giáo tại Ấn độ năm 1929. Năm 1937, Mẹ khấn trọn đời tại Darieeling với ước nguyện “Hiền thê của Chúa Giêsu cho đến đời đời.” Bên cận công việc dạy học, cùng với các nữ tu trong nhà dòng, Mẹ Terêsa đi thăm viếng các bệnh nhân và chăm sóc những người bất hạnh tại Calculta. Hằng ngày đối diện với những anh chị em bất hạnh, Mẹ Terêsa luôn thao thức đặt câu hỏi: Ai sẽ chăm sóc cho những người bất hạnh lang thang trên đường phố hằng ngày?

Chính đức tin thúc đẩy ta không bỏ cuộc, gạt qua thất bại để dấn bước lên phía trước dù phía trước ấy là một đêm đen không ánh sáng.

Vào ngày 10 tháng 9 năm 1946, trên chuyến tàu đi từ Calculta đến Himalaya để tĩnh tâm, Mẹ Terêsa nhận được một lời kêu gọi mới từ Chúa Giêsu: “Ta biết con chỉ là người bất tài, yếu đuối và tội lỗi – nhưng chỉ vì chính con là mà Ta muốn mời gọi con để con làm vinh danh Ta, liệu con có từ chối?” Sau tiếng gọi thân thiết và khẩn khoản này, Mẹ Terêsa xin phép rời nhà dòng, và với sự chấp thuận của Tổng giám mục Ferdinard Périer, Mẹ Terêsa bắt đầu sứ mạng mới tại Calcuta chỉ để phục vụ những người “không ai thích, không ai yêu, và không ai chăm sóc.” Từ ngày ấy, hình ảnh của một nữ tu với chiếc sari trắng xanh miệt mài chăm sóc cho người nghèo dần dần được nhiều người biết đến. Điều đáng ngạc nhiên và thán phục chính là tài sản ban đầu của Mẹ Terêsa nhằm để giúp cho người nghèo chỉ là một cục xà-phòng và 5 rubi. Sau một thời gian không lâu, vào ngày 19 -3 -1949, thiếu nữ đầu tiên tình nguyện gia nhập hội dòng Thừa Sai Bác Ái chính là nữ tu Agnes – người học trò cũ của Mẹ. Từ đó trở đi, Hội dòng của Mẹ ngày càng lớn mạnh và phát triển và hiện diện trên khắp thế giới.

Từ năm 1950, Mẹ Terêsa miệt mài chăm sóc người nghèo và mở ra nhiều viện tế bần để chăm sóc các bệnh nhân, người phong hủi, các cô nhi, cũng như là sáng lập nhiều hội dòng khác nhau: Hội Anh Em Thừa Sai Bác Ái (1963), Nữ Tu Chiêm Niệm (1976), Nam Tu Sĩ Chiêm Niệm (1979), và Hội Thừa Sai Linh Mục (1984). Bên cạnh đó, Mẹ Terêsa cũng được thế giới vinh danh với nhiều giải thưởng khác nhau: Giải Padmashri của Ấn Độ (1962), Giải Hoà Bình của Đức Giáo Hoàng Gioan XXIII (1971), Giải Nêru vì có công thăng tiến nền hòa bình và sự thông cảm trên thế giới (1972), và Giải Nobel Hòa Bình (1979). Đến cuối đời của Mẹ, vào năm 1997, số nữ tu của Mẹ Têrêsa là 4000 chị, hoạt động tại 610 nhà trong 123 quốc gia trên thế giới. Không một ai có thể phủ nhận sự thành công và nổi tiếng của Mẹ Terêsa, dầu vậy, chính Mẹ phải thú nhận Mẹ đã trải qua một thời gian “đen tối và cay đắng” trong đời sống nội tâm. Mẹ thường xuyên cảm nghiệm một cách sâu lắng trong đau đớn rằng Mẹ ở xa cách Chúa, thậm chí bị Người ruồng bỏ từ ngày khởi sự công việc phục vụ người nghèo cho đến cuối cuộc đời. Mẹ viết lại trong nhật ký, “Đức tin của tôi ở đâu – Trong sâu thẳm, tôi không cảm thấy gì cả, chỉ là sự trống vắng và đen tối. Ôi Chúa của con – Thật bất hạnh và đau đớn khi phải mang nỗi đau không tên – Con không có đức tin. Con không dám thốt nên lời và dàm nghĩ tới điều đó – điều làm con đau khắc khoải không thành tiếng được.”

* * *

Vào thế kỷ thứ 16, thánh Têrêsa Avila cũng trải qua kinh nghiệm tương tự nên đã thốt lên, “Vì Chúa xử với bạn Chúa theo cách thức này, nên không lạ gì Chúa thật ít bạn.” Đau khổ và đi trong bóng đêm đức tin là một mầu nhiệm mà không ai có thể diễn tả thay cho chúng ta được. Cuộc đời con người vẫn là những bước lần mò dò dẫm đi tìm hạnh phúc, sự an toàn và ý nghĩa cho từng ngày sống của mình. Chẳng lúc nào chúng ta nghĩ ngơi đi tìm sự nghĩ ngơi cho tâm hồn; chẳng ngày nào chúng ta dừng chân thoả mãn với những gì chúng ta kiếm gặp. Tìm được một nguồn sáng, rồi cũng lu mờ đi sau một giấc ngũ; gặp được niềm vui, rồi cũng chóng tàn khi bước qua một ngày mới. Phận con người là thế đó, cứ đi tìm mãi, tìm mãi một chỗ yên nghĩ, một niềm vui vĩnh cữu, một sự an toàn tuyệt đối… nhưng gặp rồi lại mất, nắm rồi lại vuột, cảm nghiệm rồi lại trơ trơ. Nhưng lạ thay, con người vẫn khát vọng đi tìm, và đi tìm… và còn đi tìm là còn đức tin và còn hy vọng. Và đúng như thế, chỉ có đức tin mới thúc đẩy chúng ta cố gắng, hy sinh, vươn tới, đi tìm. Chính đức tin thúc đẩy ta không bỏ cuộc, gạt qua thất bại để dấn bước lên phía trước dù phía trước ấy là một đêm đen không ánh sáng.

Bạn thân mến, Mẹ Têrêsa đã trải qua kinh nghiệm và thử thách đen tối trong hành trình đức tin của mình. Nhưng chính nhờ đức tin mà Mẹ vẫn dấn thân, dù mình không được sự an ủi. Đó chính là hành trình đức tin của mỗi chúng ta. Đã có ít nhất một ngày nào đó trong đời mình, bạn và tôi cũng trãi qua kinh nghiệm tương tự. Ít nhất đã có một lần, bạn và tôi cũng đã đi qua một kinh nghiệm thật đáng sợ nhưng vẫn tín thác và trung tín với Chúa dù chẳng được ơn an ủi. Hôm nay chúng ta cùng tạ ơn Chúa qua những bài học này, cuối cùng cũng chỉ vì yêu mà Ngài đào luyện chúng ta để chúng ta nên giống Ngài hơn mà thôi. Tin rằng, đó cũng chính là quà tặng đức tin mà Ngài trao ban.

Lạy Chúa,
Xin giúp con lòng can đảm đi vào đêm tối với Chúa.
Xin cho con lòng xác tín rằng chỉ vì yêu con mà Chúa dẫn con vào mầu nhiệm đêm tối.
Xin cho con mở lòng đón nhận đêm tối, sự khô khan, sự dững dưng, sự không chắc chắn mà con đối diện hằng ngày.
Xin cho con lòng trung thành và kiên trì cho đến cùng nhất là khi con hành trình một mình trong đêm tối.
Xin cho con niềm phó thác và xin vâng; lòng can đảm dâng hiến đời con trong mọi hoàn cảnh đêm tối.
Xin cho con đừng bao giờ tháo lui, bỏ chạy, hay tìm một nguồn ánh sáng nào khác ngoài đêm tối con đang đối diện.
Lạy Chúa, dù con không hiểu gì, nhưng xin củng cố ý chí con. Cho con tin rằng, đêm tối này lá quà tặng Chúa ban cho con một cách đặc biệt nhất để con được hoàn toàn chia sẻ cuộc khổ nạn của Chúa một cách thực nhất và trọn vẹn nhất.
Mẹ ơi, xin giúp con đi cho đến cùng hầm tối này. Và cho con niềm hy vọng để con đi cho đến cùng. Amen.

Fr. Huynhquảng


http://www.seattletimes.com/news/mother-teresas-dark-night-of-the-soul-produced-luminous-life/

http://www.biography.com/people/mother-teresa-9504160#religious-calling

Bài trước Bài sau