Vị Thầy nhân lành

Thứ hai, tuần 9 Mùa Thường Niên

1 Pr 1,3-9
Mc 10,17-27

Lời Chúa

17 Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp? “18 Đức Giê-su đáp: “Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa.19 Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ.”20 Anh ta nói: “Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ.”21 Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.”22 Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.

23 Đức Giê-su rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ: “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao! “24Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp: “Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao!25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.”26 Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau: “Thế thì ai có thể được cứu? “27 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói: “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được.”

Vị Thầy nhân lành

Không được giới hạn sự hiện diện của Đức Kitô trong những đường ranh quá chật hẹp. Người ta không thể độc quyền về Ngài, dù là trong Hội Thánh, hoặc gói gọn hoạt động của Ngài trong một không gian được ấn định trước. Thật ra, khuynh hướng muốn ấn định không gian cho sự hiện diện và hoạt động của Đức Giêsu đã có ngay từ thời các môn đệ: “Thưa Thầy, chúng tôi đã thấy có người nhân danh Thầy mà trừ quỷ…”.

Đức Kitô đã đến với tất cả mọi người, và Ngài không bỏ rơi ai cả. Ngài đã bị loại trừ, bị đóng đinh ngoài thành, nên Ngài tự đồng hóa mình cách đặc biệt với những kẻ bị loại trừ. Ngài để cho người ta gặp mình không chỉ trên đường Emmau (Lời Chúa và Bẻ Bánh) nhưng trước hết trên đường từ Giêrusalem về Giêrikhô, nơi tất cả những ai bị thương tích trong đòi đang nằm liệt.”Nếu ai có của cải thế gian, và thấy anh em mình lâm cảnh túng thiếu, mà chẳng động lòng thương, thì làm sao tình yêu Thiên Chúa ở lại trong người ấy được?” (1 Ga 3,17).

Để có thể hoàn toàn trung tín với Lời Chúa, cần phải hết lòng lắng nghe con người thời đại, bởi Đức Giêsu Kitô đang tiếp tục đường đi của Ngài ở giữa họ. Lời Ngài là Lời cho mọi dân nước, cũng là lời kêu gọi từng người trong chúng ta.

Bernard Rey
Jésus le Christ (Le Centurion – La Croix)

Nguồn CALENDRIER SAINT-PAUL 2018
Chuyển ngữ: Phaolô Nguyễn Anh Võ CVK67

Leave a comment

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Bài trước Bài sau