Tôi sẽ vào nhà người ấy

Thứ Năm đầu tháng

THÁNH PHILIPPHÊ
VÀ THÁNH GIACÔBÊ, TÔNG ĐỒ

1Cr 15,1-8
Ga 14,6-14

Lời Chúa

6Đức Giê-su đáp: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. 7Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người.”
8Ông Phi-líp-phê nói: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện.” 9Đức Giê-su trả lời: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: “Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha?” 10Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mìnt. 11Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm. 12Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha. 13Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa Cha được tôn vinh nơi người Con. 14Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó.

Tôi sẽ vào nhà người ấy

Khi cử hành Bữa Tiệc Thánh Thể người tín hữu đồng thời cũng đáp lại lời mời gọi của Đấng Phục Sinh: “Nếu ai nghe tiếng tôi và mở cửa cho tôi, tôi sẽ vào nhà người ấy và dùng bữa tối với người ấy, và người ấy với tôi”. Thái độ ân cần của con người gợi nhớ đến thái độ ân cần của Thiên Chúa.

Vào buổi chiều Lễ Vượt Qua, Đức Kitô, dưới một dung mạo mà các môn đệ lâu sau mới nhận ra, cũng đã tỏ mình ra qua một cử chỉ ân cần. Đây là một câu chuyện thời danh: Hai môn đệ buồn bã trở về làng cũ Emmaus. Có một người đàn ông cùng đi đường, bắt kịp họ; trước sự bối rối của họ, người ấy giải thích cho họ một cách thật lạ lùng các bản văn trong Sách Luật và các Ngôn Sứ…

Bàn ăn được bày ra và bữa tối được chia sẻ, đó là những dấu chỉ của niềm vui nhận biết nhau. Trước đây, trong sách Tobia – cuốn truyện nhỏ thuộc nền văn chương an ủi của Israel – các nhân vật trong sách cũng đã tụ họp chung quanh một bàn ăn để đón chào vị khách trẻ cùng người bạn đồng hành của anh, thiên thần Raphael: Người ta làm thịt một con cừu trong đàn và tiếp đãi họ thật nồng hậu”.

Philippe Baud
Et Dieu dit: “Passons à table!” (Médiaspaul)

Nguồn CALENDRIER SAINT-PAUL 2018
Chuyển ngữ: Phaolô Nguyễn Anh Võ CVK67

Leave a comment

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Bài trước Bài sau