ĐTC Phanxicô – Loạt Bài Giáo lý về Chúa Thánh Thần và Hiền Thê – 11. “Người đã xức dầu cho chúng ta và đóng ấn trên chúng ta”. Thêm sức, Bí tích Thánh Thần
Bài 11. «Người đã xức dầu cho chúng ta và đóng ấn trên chúng ta». Thêm sức, Bí tích Thánh Thần
Anh chị em thân mến, chào anh chị em buổi sáng!
Hôm nay chúng ta sẽ tiếp tục suy ngẫm về sự hiện diện và hoạt động của Chúa Thánh Thần trong đời sống của Giáo hội qua các Bí tích.
Hoạt động thánh hoá của Chúa Thánh Thần đến với chúng ta chủ yếu thông qua hai kênh: Lời Chúa và các Bí tích. Và trong tất cả các Bí tích, có một Bí tích về bản chất là Bí tích Thánh Thần, và đó là điều tôi muốn tập trung vào hôm nay. Đó là Bí tích Thêm sức.
Trong Tân Ước, ngoài phép rửa tội bằng nước, còn có một nghi thức khác được đề cập đến, đó là nghi thức đặt tay, có mục đích truyền đạt Chúa Thánh Thần một cách hữu hình và theo cách đầy ân sủng, với những hiệu quả tương tự như những hiệu quả mà các Tông đồ đã tạo ra trong Lễ Ngũ tuần. Sách Công vụ Tông đồ có nhắc đến một tình tiết quan trọng liên quan đến vấn đề này. Khi nghe tin một số người ở Samaria đã nhận được lời Chúa, họ đã cử Phêrô và Gioan từ Giêrusalem đến đó. Các vị “đi xuống cầu nguyện cho họ, để họ nhận được Chúa Thánh Thần, vì Chúa Thánh Thần chưa ngự xuống trên bất cứ ai trong số họ; họ chỉ mới chịu phép rửa nhân danh Chúa Giêsu. Sau đó, các vị đặt tay trên họ và họ nhận được Chúa Thánh Thần” (Cv 8,14-17).
Thêm vào đó là những gì Thánh Phaolô viết trong Thư thứ hai gửi tín hữu Côrintô: “Đấng củng cố chúng tôi cùng với anh em trong Đức Kitô và đã xức dầu cho chúng ta, Đấng ấy là Thiên Chúa. Chính Người cũng đã đóng ấn tín trên chúng ta và đổ Thần Khí vào lòng chúng ta làm bảo chứng” (2 Cr 1,21-22). Sự bảo đảm của Chúa Thánh Thần. Chủ đề về Chúa Thánh Thần như một “ấn tín hoàng gia” mà Chúa Kitô dùng để đánh dấu chiên của Người là cơ sở cho giáo lý về “ấn tín không thể xoá nhoà” được ban cho qua nghi lễ này.
Theo thời gian, nghi thức xức dầu đã hình thành như một Bí tích trong chính nó, mang nhiều hình thức và nội dung khác nhau trong nhiều thời đại và nghi lễ khác nhau của Giáo hội. Đây không phải là nơi để lần lại lịch sử rất phức tạp này. Đối với tôi, Bí tích Thêm sức là gì trong sự hiểu biết của Giáo hội dường như được mô tả theo cách rất đơn giản và rõ ràng trong Sách Giáo lý dành cho người lớn của Hội đồng Giám mục Ý. Sách này viết: “Bí tích Thêm sức đối với tất cả các tín hữu giống như Lễ Hiện xuống đối với toàn thể Giáo hội. … Bí tích này củng cố sự kết hợp của phép rửa tội vào Chúa Kitô và Giáo hội và sự thánh hiến cho sứ mệnh ngôn sứ, vương giả và tư tế. Bí tích này truyền đạt sự phong phú của các ân huệ của Chúa Thánh Thần. … Do đó, nếu Bí tích Rửa tội là Bí tích sinh ra, thì Bí tích Thêm sức là Bí tích tăng trưởng. Chính vì lý do này, bí tích này cũng là Bí tích chứng tá, vì điều này gắn liền chặt chẽ với sự trưởng thành của đời sống Kitô hữu”. [1] Sách Giáo lý đã đạt tới điểm này.
Vấn đề là làm sao để đảm bảo rằng Bí tích Thêm sức không bị giản lược, trong thực tế, thành “nghi lễ cuối cùng”, tức là Bí tích “rời” khỏi Giáo hội. Người ta nói rằng đó là Bí tích chia tay, vì một khi những người trẻ đã làm điều đó, họ sẽ đi khỏi và chỉ trở lại khi kết hôn. Đó là điều người ta thường nói… nhưng chúng ta phải đảm bảo rằng đó là Bí tích của sự tham gia, của sự tham gia tích cực vào đời sống của Giáo hội. Đây là một cột mốc có vẻ như bất khả, xét đến tình hình hiện tại trên toàn Giáo hội, nhưng điều này không có nghĩa là chúng ta nên ngừng theo đuổi nó. Nó sẽ không như vậy đối với tất cả những người được Thêm sức, trẻ em hay người lớn, nhưng điều quan trọng là ít nhất nó cũng như vậy đối với một số người sau đó sẽ trở thành những người sinh động hoá của cộng đồng.
Vì mục đích này, điều có thể hữu ích là được giúp đỡ để chuẩn bị cho Bí tích này bởi những tín hữu giáo dân đã có cuộc gặp gỡ bản thân với Chúa Kitô và đã có trải nghiệm thực sự về Chúa Thánh Thần. Một số người nói rằng họ đã trải nghiệm nó như một sự nở rộ của Bí tích Thêm sức nhận được khi còn nhỏ.
Nhưng điều này không chỉ liên quan đến những người được Thêm Sức trong tương lai; mà còn liên quan đến tất cả chúng ta và bất cứ lúc nào. Như Thánh Tông đồ đảm bảo với chúng ta, cùng với Thêm Sức và xức dầu, chúng ta cũng nhận được một công phiếu [bond] của Chúa Thánh Thần, mà ở nơi khác ngài gọi là “hoa trái đầu mùa của Chúa Thánh Thần” (Rm 8,23). Chúng ta phải “chi tiêu” công phiếu này, thưởng thức những hoa trái đầu mùa này, không chôn vùi các đặc sủng và tài năng đã nhận được.
Thánh Phaolô đã khuyên nhủ môn đệ Timôtê “hãy khơi dậy ân huệ của Thiên Chúa mà con đã nhận được qua việc đặt tay của ta” (2 Tm 1,6), và động từ được sử dụng gợi lên hình ảnh của một người thổi vào lửa để làm sống lại ngọn lửa. Đây là một mục tiêu tốt cho năm Thánh! Để loại bỏ tro tàn của thói quen và sự tách rời, để trở thành, giống như những người cầm đuốc tại Thế vận hội, những người mang ngọn lửa của Chúa Thánh Thần. Xin Chúa Thánh Thần giúp chúng ta thực hiện một vài bước theo hướng này!
Người dịch: Vũ Văn An