Vết nứt trong tảng đá nội tâm
THỨ SÁU TUẦN BÁT NHẬT PHỤC SINH
Thứ Sáu Đầu Tháng
Cv 4, 1 -12
Ga 21, 1-14
Lời Chúa
1Sau đó, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này. 2Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. 3Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông: “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả
4Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. 5Người nói với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư?” Các ông trả lời: “Thưa không.” 6Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. 7Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô: “Chúa đó!” Vừa nghe nói “Chúa đó!”, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. 8Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.
9Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. 10Đức Giê-su bảo các ông: “Đem ít cá mới bắt được tới đây!” 11Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. 12Đức Giê-su nói: “Anh em đến mà ăn!” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. 13Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. 14Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.
Vết nứt trong tảng đá nội tâm
Ngày nay, để đạt được thành công trong xã hội hay trong nghề nghiệp, người ta thường phải tranh đấu để chứng tó mình không sai lầm.
Thiên Chúa không có cái nhìn như thế về con người. Ngài đã chọn chính những người mang nhiều thiếu sót: Môsê và Aaron, với lòng tín thác mong manh, hay Phêrô, kẻ một ngày kia hiễu hết mọi sự nhưng lại nhầm lẫn ngay sau đó…
Môsê và Phêrô, cả hai đều nhận lấy những sứ mệnh vô song. Các Ngài là hai vị lãnh đạo mà nếu thiếu thì Dân Chúa chẳng thể nào tiến bước. Phêrô sẽ có nhiều dịp để kinh nghiệm về lòng trung thành với Đức Kitô khi đối diện với những sự rời rạc của chính mình. Sở dĩ ngài là “cột trụ” của Hội Thánh, không phải là vì sức mạnh của riêng cá nhân, nhưng là nhờ dựa vào sức mạnh của Đức Kitô đang hoạt động nơi ngài.
Khi chúng ta được mời gọi nhìn nhận sự yếu đuối của mình, đặc biệt là trong nghi thức sám hối đầu Thánh Lễ, đó không phải là để chúng ta vui thích trong sự yếu đuổi ấy, nhưng là để chúng ta sẵn sàng cho Đức Kitô bước vào vết nứt trong tảng đá nội tâm của mình, và từ đó làm vọt lên, nhờ ân sủng của Ngài, mạch nước sự sống được ban tràn đầy.
Với những kẻ hoàn hảo không sai sót, chắc hẳn là ân sủng ấy sẽ vuột mất đi.
Véronique Thiébaut – La Croix
Nguồn CALENDRIER SAINT-PAUL 2018
Chuyển ngữ: Phaolô Nguyễn Anh Võ CVK67