Thứ Sáu, 05.11.2021
Con Cái Sự Sáng
Thứ Sáu Tuần XXXI – Mùa Thường Niên (Thứ Sáu đầu tháng)
Rm 15,14-21 • Tv 97,1.2-3ab.3cd-4 (Đ. x. c.2) • Lc 16,1-8
Lời Chúa
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô Theo Thánh Lu-ca
1 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. 2 Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: ‘Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!’ 3 Người quản gia liền nghĩ bụng: ‘Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. 4 Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!’
5 “Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: ‘Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?’ 6 Người ấy đáp: ‘Một trăm thùng dầu ô-liu.’ Anh ta bảo: ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi.’ 7 Rồi anh ta hỏi người khác: ‘Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy ?’ Người ấy đáp : ‘Một ngàn giạ lúa.’ Anh ta bảo: ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.’
8 “Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.”
(Bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Suy niệm
Con Cái Sự Sáng
Sau khi kể dụ ngôn người quản lý bất lương, Chúa Giêsu kết luận: “Con cái đời này khi đối xử với đồng loại thì khôn khéo hơn con cái sự sáng”. Sự khôn khéo của con cái đời này trong những trong những việc làm của người quản lý bất lương: khôn khi ăn cắp tài sản của chủ mà không bị phát hiện, đến khi có người tố cáo, chủ mới đuổi việc. Khôn vì anh ta biết giới hạn của mình: cuốc đất không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Khôn vì biết xoay xở, tận dụng chút quyền quản lý cuối cùng để có một chút bảo đẩm cho tương lai. Gọi các con nợ của chủ đến làm văn tự lại: 100 thùng dầu Ôliu, viết lại còn 50 thôi; 1.000 thùng lúa, viết lại 800 thôi… hai bên cùng có lợi. Khôn khi biết lo xa: liệu sao để khi mất chức thì có người tiếp đón, khi về hưu non thì đã có của dư của để, có nhà cao cửa rộng, có vườn tược…
Khôn Ngoan Con Cái Chúa: Khôn ngoan con cái sự sáng là luôn hướng về Thiên Chúa và để Ngài làm chủ đời mình. Tiền bạc của cải không là điểm tựa. Vật chất không là cứu cánh mà chỉ là phương tiện. Con cái sự sáng vừa say mê cuộc đời này vừa say mê Đấng vĩnh cửu. Giữa cái mau qua họ tìm gặp Đấng vĩnh cửu, họ làm việc vui chơi như mọi người, nhưng họ luôn để Thiên Chúa đi vào toàn bộ cuộc đời họ. Con cái ánh sáng khôn ngoan sống chân thật và tín trung. Chân thật trong lời nói, trong tu tưởng, trong hành động; thực tâm. thật tình trong cư xử; thật hiếu hạnh trong gia đình; thật tín nghĩa ngoài xã hội; thật trung thành trong niềm tin. Trung tín sống đức tin, trung tín trong lời hứa, có tinh thần trách nhiệm cao, trung tín trong việc nhỏ cho đến việc lớn. Trung tín với lời hứa trong các bí tích đã lãnh nhận. Người chân thật là người trung tín với Thiên Chúa và anh em mình. Khôn ngoan của con cái Chúa là khôn ngoan Thập Giá (1 Cr 1, 22-25). Chúa Giêsu đã khẳng định: “Không ai có thể làm tôi hai chủ. Hắn sẽ ghét chủ này mà thương chủ kia, hay để ý chủ này mà thương chủ nọ”. Không thể phụng sự hai chủ như nhau trong cùng một lúc. Tôi tự hỏi ông chủ đang thống lĩnh đời tôi? Ước gì tôi luôn tự do, chọn lựa làm tôi cho Chúa mà thôi.
Sự khôn ngoan đích thực đúng như lời thánh Phaolô trong thư gửi Timôthê: ” Họ phải làm việc thiện và trở nên giàu có về các việc tốt lành, phải ăn ở rộng rải, sẵn sàng chia sẻ” (1 Tm 6, 18).
Lm. Giuse Nguyễn Hữu An
Lạy Chúa, xin Chúa cho con luôn là quản lý trung tín, khôn ngoan trong bổn phận theo như thánh ý Thiên Chúa. Amen.
Sống Lời Chúa: Có những lúc tôi nhận thấy sự khôn ranh trỗi vượt và tôi cần làm việc với chính mình.
Nguồn: Sống Lời Chúa – Bayard Việt Nam