Nuôi dưỡng tình yêu

Thứ Năm Tuần XXIV Mùa Thường Niên

Thánh Anrê Kim Têgon,
Phaolô Chong Hasang và Các Bạn, tử đạo

1 Cr 15,1-11
Lc 7, 36-50

Lời Chúa

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, có một người biệt phái kia mời Chúa Giêsu đến dùng bữa với mình; Người vào nhà người biệt phái và vào bàn ăn. Chợt có một người đàn bà tội lỗi trong thành, nghe biết Người đang dùng bữa trong nhà người biệt phái, liền mang đến một bình bạch ngọc đựng thuốc thơm. Bấy giờ bà đứng phía chân Người, khóc nức nở, nước mắt ướt đẫm chân Người, bà lấy tóc lau, rồi hôn chân và xức thuốc thơm. Thấy thế, người biệt phái đã mời Người, tự nghĩ rằng: “Nếu ông này là tiên tri thì phải biết người đàn bà đang động đến mình là ai, và thuộc hạng người nào chứ: là một đứa tội lỗi (mà)!” Nhưng Chúa Giêsu lên tiếng bảo ông rằng: “Hỡi Simon, Tôi có điều muốn nói với ông”. Simon thưa: “Xin Thầy cứ nói”.

-“Một người chủ nợ có hai con nợ, một người nợ năm trăm đồng, người kia nợ năm mươi. Vì cả hai không có gì trả, nên chủ nợ tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, người nào sẽ yêu chủ nợ nhiều hơn?” Simon đáp: “Tôi nghĩ là kẻ đã được tha nhiều hơn”. Chúa Giêsu bảo ông: “Ông đã xét đoán đúng”.

Và quay lại phía người đàn bà, Người bảo Simon: “Ông thấy người đàn bà này chứ? Tôi đã vào nhà ông, ông đã không đổ nước rửa chân Tôi, còn bà này đã lấy nước mắt rửa chân Tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã không hôn chào Tôi, còn bà này từ lúc vào không ngớt hôn chân Tôi. Ông đã không xức dầu trên đầu Tôi, còn bà này đã lấy thuốc thơm xức chân Tôi. Vì vậy, Tôi bảo ông, tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều. Kẻ được tha ít, thì yêu mến ít”.

Rồi Người bảo người đàn bà: “Tội con đã được tha rồi”. Những người đồng bàn liền nghĩ trong lòng rằng: “Ông này là ai mà lại tha tội được?” Và Người nói với người đàn bà: “Đức tin con đã cứu con, con hãy về bình an”.

Bản dịch của Uỷ Ban Phụng Tự, HĐGMVN
NS Trái Tim Đức Mẹ đánh máy vi tính
Nguồn: thanhlinh.net

Lời Chúa trong giờ kinh gia đình

Nguồn: tgpsaigon.net – Thu âm: Anh Tuấn

Không thể có chuyện hai người thành một, mà vẫn hết sức tôn trọng khoảng cách giữa họ với nhau, nếu như Thiên Chúa không hiện diện nơi mỗi ngươi. Điểm hội tụ cuả hai đường thẳng song song nằm ở vô cực. – Simone Weil

Nuôi dưỡng tình yêu

Thiên Chúa chưa bao giờ làm tôi thất vọng ngày nào. Và cái trục thiêng liêng trong suốt đời sống của tôi, đó chính là việc cử hành Thánh Lễ: Phép Thánh Thể.

Hôm chịu chức linh mục, tôi đã thưa với Chúa: “Khi hai người làm đám cưới, ít nhất ai cũng trao quà: Họ đeo nhẫn cho nhau. Vậy thì tại sao, Chúa và con, ta không trao quà cho nhau. Chúa nghe này: Con cho Chúa cuộc sống của con, và Chúa, Chúa sẽ luôn luôn để lại Phép Thánh Thể cho con. Các chuyện khác có thể thay đổi, nhưng con xin Chúa được làm một linh mục của Phép Thánh Thể”. Và tôi xin nói với các bạn rằng mình chưa bao giờ buồn chán khi cử hành Thánh Lễ. Chưa bao giờ!

Tuy nhiên tôi cũng nghĩ rằng Phép Thánh Thể giống như bất cứ tình bạn và tình yêu nào, cần phải được lưu giữ bên trong “mái ấm”: Nơi bàn ăn chẳng hạn. Không thể có chuyện là bạn bè với nhau mà lại không bao giờ dùng chung với nhau một bữa cơm, uống chung với nhau một chén rượu. Đối với tôi, bàn tiệc nơi tôi gặp gỡ Chúa, chính là Thánh Lễ.

Bernard Genoud
À dire vrai (Éditions Samt Augustin)

Nguồn CALENDRIER SAINT-PAUL 2018
Chuyển ngữ: Phaolô Nguyễn Anh Võ CVK67

Leave a comment

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Bài trước Bài sau