Điểm mấu chốt, đó là con đường

Thứ Ba Tuần XX Mùa Thường Niên

Thánh Piô X, Giáo hoàng

Ed 28,1-10
Mt 19,23-30

Lời Chúa

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy bảo thật các con: Người giàu có thật khó mà vào Nước Trời. Thầy còn bảo các con rằng: Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời”. Các môn đệ nghe vậy thì bỡ ngỡ quá mà thưa rằng: “Vậy thì ai có thể được cứu độ?” Chúa Giêsu nhìn các ông mà phán rằng: “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì mọi sự đều có thể được”. Bấy giờ Phêrô thưa Người rằng: “Này đây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, vậy chúng con sẽ được gì?” Chúa Giêsu bảo các ông rằng: “Thầy bảo thật các con: Các con đã theo Thầy, thì trong ngày tái sinh, khi Con Người ngự trên toà vinh hiển, các con cũng sẽ ngồi trên mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Israel. Và tất cả những ai bỏ nhà cửa, anh chị em, cha mẹ, vợ con, ruộng nương vì danh Thầy, thì sẽ được gấp trăm và được sự sống đời đời. Nhưng có nhiều kẻ trước hết sẽ nên sau hết, và kẻ sau hết sẽ nên trước hết”.

Bản dịch của Uỷ Ban Phụng Tự, HĐGMVN
NS Trái Tim Đức Mẹ đánh máy vi tính
Nguồn: thanhlinh.net

Lời Chúa trong giờ kinh gia đình

Nguồn: tgpsaigon.net – Thu âm: Anh Tuấn

Điểm mấu chốt, đó là con đường

“Hãy đặt mình trước mặt Chúa và thờ lạy Người”. Thế đó, trong bao nhiêu năm, tôi đã bắt đầu giờ cầu nguyện ban sáng và ban chiều bằng công thức ấy. Nó khiến tôi ngao ngán, chẳng nguôi đi được. Bởi vì cho đến tận hôm nay, tôi vẫn không biết “thờ lạy Chúa” nghĩa là gì. Hơn nữa, Chúa có muốn được thờ lạy không? Người mong được yêu mến. Yêu mến VỊ Thiên Chúa mà Đức Kitô đã mặc khải cho chúng ta rằng đó là Chúa Cha – đúng là một cuộc cách mạng – một điều khiến chúng ta thật phấn khởi và đổ đầy con tim chúng ta niềm hạnh phúc hiếm hoi vì hy vọng một ngày nào đó sẽ được gặp Người.

Điểm mấu chốt, đó là con đường mà Tin Mừng, nhân danh Vị Chúa Cha ấy, chỉ ra cho chúng ta để thực hiện tình yêu này: tìm kiếm Người trong tha nhân và trong những người cùng khốn nhất giữa tha nhân. Những kẻ chân đất, những người tội lỗi, què quặt, tứ cố vô thân. Nếu như Tin Mừng về hai người lữ khách làng Emmau khiến ta rung động, nhẹ nhàng vui tươi, thì khi ta đối diện với anh em mình, lại là một vấn đề khác. Nếu như tôi đã gặp Đức Giêsu, lúc sinh thời, trước buổi sáng Phục Sinh, thì thử hỏi tôi có đi đến với Ngài không? Hay tôi là chàng thanh niên nọ, buồn bã ngoảnh mặt đi, bởi vì mình “có nhiều của cải”? Tôi có nhận ra Đức Giêsu, khi những người mà tôi được sai đến để phục vụ, một cách bắt buộc, đang tiến về phía tôi?

Marie Rouanet
L’ordinaire de Dieu (Albin Michel)

Nguồn CALENDRIER SAINT-PAUL 2018
Chuyển ngữ: Phaolô Nguyễn Anh Võ CVK67

Leave a comment

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

Bài trước Bài sau