Đức tin, bị dày vò bởi thử thách lười biếng, không mất đi giá trị của nó. Ngược lại, đó là đức tin đích thực, đức tin rất nhân bản, bất chấp mọi sự, bất chấp bóng tối mù quáng, vẫn khiêm tốn tin tưởng.
Các bài giáo lý của Đức Thánh Cha Phanxicô
-
ĐTC Phanxicô – Loạt Bài Giáo lý Các Thói Xấu và Nhân Đức – 7. Nỗi Buồn
Đan sĩ Evagrius kể lại rằng mọi thói hư đều nhằm mục đích đạt được khoái cảm, dù nó có thể phù du đến đâu, trong khi nỗi buồn lại có tác dụng ngược lại: ru mình vào nỗi buồn phiền vô tận.
-
ĐTC Phanxicô – Loạt Bài Giáo lý Các Thói Xấu và Nhân Đức – 6. Giận Dữ
Trong biểu hiện gay gắt nhất của nó, cơn giận dữ là một thói hư không có thời gian nghỉ ngơi. Nếu nó sinh ra từ một sự bất công phải gánh chịu (hoặc được cho là phải gánh chịu), thì nó thường được nổ ra không phải để chống lại người phạm tội mà chống lại nạn nhân bất hạnh đầu tiên.
-
ĐTC Phanxicô – Loạt Bài Giáo lý Các Thói Xấu và Nhân Đức – 5. Lòng Tham
Nó không phải là tội chỉ liên quan đến những người có tài sản lớn, mà là một tội liên quan đến mọi người, thường không liên quan gì đến số dư ngân hàng. Đó là bệnh của trái tim, không phải của ví tiền.
-
ĐTC Phanxicô – Loạt Bài Giáo lý Các Thói Xấu và Nhân Đức – 4. Dục Vọng
Chiến thắng trong cuộc chiến chống lại dục vọng, chống lại việc “vật hoá” người khác, có thể là một nỗ lực suốt đời. Nhưng phần thưởng của cuộc chiến này là quan trọng nhất, bởi vì nó bảo tồn được vẻ đẹp mà Thiên Chúa đã khắc ghi vào tạo vật của Người…
-
ĐTC Phanxicô – Loạt Bài Giáo lý Các Thói Xấu và Nhân Đức – 3. Thói xấu tham ăn
Sự điên rồ của cái bụng là tội lớn: chúng ta đã từ bỏ danh hiệu con người, để nhận một danh xưng khác, “những người tiêu dùng”. Ngày nay chúng ta nói như vậy trong đời sống xã hội, những người tiêu dùng.