Cảm thông với kẻ thù
Thứ bảy Tuần 5 Mùa Chay
Ed 37, 21-28
Ga 11, 45-56
Lời Chúa
45Trong số những người Do-thái đến thăm cô Ma-ri-a và được chứng kiến việc Đức Giê-su làm, có nhiều kẻ đã tin vào Người. 46Nhưng lại có những người đi gặp nhóm Pha-ri-sêu và kể cho họ những gì Đức Giê-su đã làm. 47Vậy các thượng tế và các người Pha-ri-sêu triệu tập Thượng Hội Đồng và nói: “Chúng ta phải làm gì đây? Người này làm nhiều dấu lạ. 48Nếu chúng ta cứ để ông ấy tiếp tục, mọi người sẽ tin vào ông ấy, rồi người Rô-ma sẽ đến phá huỷ cả nơi thánh của ta lẫn dân tộc ta.” 49Một người trong Thượng Hội Đồng tên là Cai-pha, làm thượng tế năm ấy, nói rằng: “Các ông không hiểu gì cả, 50các ông cũng chẳng nghĩ đến điều lợi cho các ông là: thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt.” 51Điều đó, ông không tự mình nói ra, nhưng vì ông là thượng tế năm ấy, nên đã nói tiên tri là Đức Giê-su sắp phải chết thay cho dân, 52và không chỉ thay cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối. 53Từ ngày đó, họ quyết định giết Đức Giê-su. 54Vậy Đức Giê-su không đi lại công khai giữa người Do-thái nữa; nhưng từ nơi ấy, Người đến một vùng gần hoang địa, tới một thành gọi là Ép-ra-im. Người ở lại đó với các môn đệ.
55Khi ấy sắp đến lễ Vượt Qua của người Do-thái. Từ miền quê, nhiều người lên Giê-ru-sa-lem để cử hành các nghi thức thanh tẩy dọn mình mừng lễ. 56Họ tìm Đức Giê-su và đứng trong Đền Thờ bàn tán với nhau: “Có thể ông ấy sẽ không lên dự lễ, các ông có nghĩ thế không? ” 57Còn các thượng tế và người Pha-ri-sêu thì ra lệnh: ai biết được ông ấy ở đâu thì phải báo cho họ đến bắt.
Cảm thông với kẻ thù
Sự điên rồ của tình yêu thường khiến người ta cố tìm cho ra, trong tất cả mọi hoàn cảnh sống của con người, nơi mọi miền trên thế giới, những tia sáng mong manh của vẻ đẹp, hạnh phúc và viên mãn; cố hết sức gìn giữ chúng với một sự nâng niu trìu mến; và cố tìm cách hun đúc, một cách thật dịu dàng, ở những nơi chúng còn thiếu, những dấu vết nhỏ nhất của những tia sáng đã từng hiện hữu, những hạt mầm nhỏ nhất của những tia sáng có thể sinh ra.
Sự điên rồ của tình yêu khiến cho lòng cảm thông với kẻ thù có thể đi vào trong con tim, tới một chỗ thâm sâu hơn cả chỗ cho sự bất bình hay lòng can đảm, tận nơi mà sự bất bình hay lòng can đảm kín múc sức mạnh của chúng.
Sự điên rồ của tình yêu không tìm cách tự biểu lộ. Nhưng nó tự nhiên chiếu tỏa ra bằng âm sắc, cung giọng và cách thức, ngang qua tất cả mọi tư tưởng, mọi lời nói, mọi hành vi, trong bất cứ hoàn cảnh nào. Bởi thế, không thể có những tư tưởng, lời nói, hành vi mà qua đó nó không thể tỏa sáng.
Và nói cho cùng, sự điên rồ của tình yêu cũng không cần phải đưa đến một kết quả để làm điểm qui chiếu cho chính mình, cho dù kết quả đó là nơi mà nó đã dẫn Đức Kitô tới.
Simone Weil
Une voie de sainteté (Éditions Saint Augustin)
Nguồn CALENDRIER SAINT-PAUL 2018
Chuyển ngữ: Phaolô Nguyễn Anh Võ CVK67