Với các tiêu chuẩn
CHÚA NHẬT 2 PHỤC SINH
CHÚA NHẬT VỀ LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA THIÊN CHÚA
Cv 4,32-35
1 Ga 5,1-6
Ga 20,19-31
Lời Chúa
19Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: “Bình an cho anh em!” 20Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. 21Người lại nói với các ông: “Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.” 22Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. 23Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.”
24Một người trong Nhóm Mười Hai, tên là Tô-ma, cũng gọi là Đi-đy-mô, không ở với các ông khi Đức Giê-su đến. 25Các môn đệ khác nói với ông: “Chúng tôi đã được thấy Chúa!” Ông Tô-ma đáp: “Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin.” 26Tám ngày sau, các môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: “Bình an cho anh em.” 27Rồi Người bảo ông Tô-ma: “Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin.” 28Ông Tô-ma thưa Người: “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con! ” 29Đức Giê-su bảo: “Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin! “
30Đức Giê-su đã làm nhiều dấu lạ khác nữa trước mặt các môn đệ; nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép trong sách này. 31Còn những điều đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sự sống nhờ danh Người.
***
Niềm vui của Chúa Phục Sinh là mặt trời của tình yêu Chúa Cha. Niềm vui của Đức Giêsu là hy vọng về một tình yêu vĩnh cửu. Niềm vui của Đức Giêsu là ngọn lửa bừng cháy của tình yêu.
Mẹ Têrêsa
Với các tiêu chuẩn
Chúng ta sắp phải làm quen với việc sống trong sự hỗn mang. Cha ông chúng ta, cha ông hạnh phúc của chúng ta, chắc hẳn đã có những lần đau đớn, những trận dịch, nạn đói, chiến tranh và bao tai ương khác. Nhưng thế giới của họ vẫn đứng vững: có những cơn chấn động, khủng hoảng, kinh hoàng, nhưng còn có đó các tiêu chuẩn, những điểm để mà quy chiếu, những quyền lực, một thiện một ác, những chỗ dành riêng bất khả xâm phạm, và trên tất cả, Thiên Chúa hay Đấng cầm cân nẩy mực, Đấng không hề đổi thay, dù có chuyện gì xảy ra.
Hết rồi. Con người dưới thế biết rằng thế là hết rồi; cái tầng tuyệt vời bao phủ hành tinh, và đưa tới cho con người những cảm giác bay bổng về hoan lạc, quyền năng, là một tấm màn mỏng manh được ném xuống trên một chốn hỗn mang đúng nghĩa. Sống trong chốn hỗn mang này! Biết vạch ra ở đó một con đường, có thể đứng vững ở đó, có thể không đơn độc ở đó, khám phá ra những nguyên tắc sống thật sơ đẳng nguyên tuyền đến nỗi hỗn mang không cách gì phá bỏ được. Hãy khiêm tốn nhận biết rằng mình có thể sai lầm, và bắt đầu làm lại. Hãy gắng có được điều mà người ta có thể cho là kiêu ngạo hay bướng bỉnh, đó là: một ý chí không chuyển lay để tự khẳng định mình đang sống, ở giữa những cơn cuồng phong của sự chết.
Maurice Bellet
La traversée de l’en-bas (Bayard)
Nguồn CALENDRIER SAINT-PAUL 2018
Chuyển ngữ: Phaolô Nguyễn Anh Võ CVK67